436. Đếm Sầu

Sao lòng tự hỏi ắp buồn dưng
Để quãng thầm yêu lại nhớ chừng
Một thuở mê người tim nữa đứng
Bao ngày đắm kẻ dạ nào ngưng
Tìm mơ đợi ước vương tình những
Nếm mật nằm gai ngỡ buổi từng
Lỡ nẻo duyên hờ ai chất dựng
Nên chiều đổ nọ đếm sầu nhưng

Long Phương

Chắc Cõi Mơ Màng

Trải ngợp tim này nhớ bỗng dưng
Lời ai lấp lửng đã xa chừng
Vương lòng bóng nhỏ mi dài ngập
Lỡ nẻo duyên hờ tiếng dại ngưng
Tại dẫu người kia mò đáy bể
Cùng như kẻ ấy gặp nơi rừng
Vì chăng bến cũ thuyền trôi ngả
Chắc cõi mơ màng gửi mộng nhưng

Long Phương

434. Bỗng Phai

Nắng trải mi nồng giọt bỗng phai
Tình xuân rộn mở lá buông cài
Đông tàn nụ hé tươi thềm ngõ
Buổi hẹn bông đùa trĩu cánh mai
Dẫu để duyên chờ xây mộng cát
Mà cho bóng đợi giữ mơ đài
Tim thầm cứ gợi môi hờn thoảng
Đọng ngỏ bao mùa nỗi đắm khai

Long Phương

Nào Vui

Nào vui vẫn cứ chuyện xưa đầu
Dẫu trải năm dài đọng nhớ sâu
Ngặt nỗi tình như tràn mấy buổi
Đầy tim mộng ví thoảng chân cầu
Say người bỗng lặng từ hôm ấy
Đắm kẻ chăng thầm tận bữa đâu
Bởi trách vì ai lòng trĩu ngập
Còn chi tủi ngắm vạt cây trầu

Long Phương

432 Lỡ Một Lần Duyên

Lỡ một lần duyên thoảng gió mờ
Chân trời góc bể lại hằng ngơ
Ru lời chữ mộng tim buồn chốn
Mặc nẻo dòng sông sóng vỗ bờ
Bởi biết yêu người quen những đợi
Nên lầm nhớ kẻ cũ từng mơ
Tìm chi cánh nhạn dài bay nữa
Có lẽ thầm mê dại phải chờ

Long Phương

Rũ Bỏ

Ctđ

Rũ bỏ niềm tin đó thật rồi
Mây chiều khuất dạng cũng ngừng trôi
Chân tình lý tưởng hằng trông đợi
Vỡ vụn tàn mau chẳng có bồi
Dạ rát còn đau tìm kẻ vẫn
Tim nồng bỗng nhạt trách người thôi
Nào chăng một hiểu do thời thế
Lặng lẽ buồn vây bởi đắng trồi

Long Phương

430. Mặc Hương Đời

Ctđ

Dù cho bão tố mặc hương đời
Để khúc duyên này dỗ ngọt khơi
Một bóng đôi lần tâm gửi đẫm
Từ đông những hạ mắt buông ngời
Kia sầu lỡ ủ ân tình đắng
Nữa trở thương dồn hạnh phúc vơi
Rũ mộng chim trời bay cánh mỏi
Tràn say đọng nhớ thoảng bao lời

Long Phương

429. Mộng Say

Tại khoảng tim hồng vẫn nhớ nay
Người mong kẻ đắm ngập yêu này
Đâu tình bến đợi ai từng vỡ
Hẳn khúc duyên chờ họ những bay
Cánh nhạn vương trời như mỗi thuở
Làn hương thoảng gió tận bao ngày
Chăng là ngõ ái xưa hoài đọng
Giẫm gót trên đường ruổi mộng say

Long Phương

428Chợt Vỡ

Để khúc tơ lòng nay chợt vỡ
Tình say mới nặng đầy tim trở
Cho thầm cứ điểm một lần mơ
Dẫu ảo luôn tìm muôn bận nhớ
Tại bến nồng xưa ủ nỗi chờ
Mà hương cũ thắm vời duyên nợ
Thương người cũng chỉ lại buồn ngơ
Khắc đậm chi rầu ai bởi lỡ

Long Phương

427. Lặng Bóng Thư

Một cõi đi về chốn nẻo hư
Mà bao nỗi nhớ dạt tim nhừ
Hoa còn tỏa sắc vì hương tại
Cánh hẳn khoe màu nữa nhụy như
Để mắt sâu này say đậm dẫu
Cùng môi mọng ấy khỏa lâu từ
Mơ tình trĩu mộng trôi ngày tháng
Lỡ cả xuân thì lặng bóng thư

Long Phương