427. Lặng Bóng Thư

Một cõi đi về chốn nẻo hư
Mà bao nỗi nhớ dạt tim nhừ
Hoa còn tỏa sắc vì hương tại
Cánh hẳn khoe màu nữa nhụy như
Để mắt sâu này say đậm dẫu
Cùng môi mọng ấy khỏa lâu từ
Mơ tình trĩu mộng trôi ngày tháng
Lỡ cả xuân thì lặng bóng thư

Long Phương

Trò chuyện cùng chủ bút:

Có 0 bình luận.