311. Vẫn Biết

Vẫn biết duyên nồng đợi kẻ dưng
Còn tim dặn kẻo giấc mơ chừng
Mi chìm họ bảo câu chờ giữ
Mắt thoảng ai làm chữ mộng ngưng
Lặng lẽ mà chi từng sóng biển
Dềnh dang cứ vậy cũng khu rừng
Sao tình vất vưởng bao ngày hạ
Khuất nẻo thương hoài nẫu dạ nhưng

QUYÊN HÀ

Các bài họa:

Chắc Cõi Mơ Màng

Trải ngợp tim này nhớ bỗng dưng
Lời ai lấp lửng đã xa chừng
Vương lòng bóng nhỏ mi dài ngập
Lỡ nẻo duyên hờ tiếng dại ngưng
Tại dẫu người kia mò đáy bể
Cùng như kẻ ấy gặp nơi rừng
Vì chăng bến cũ thuyền trôi ngả
Chắc cõi mơ màng gửi mộng nhưng

Long Phương

436. Đếm Sầu

Sao lòng tự hỏi ắp buồn dưng
Để quãng thầm yêu lại nhớ chừng
Một thuở mê người tim nữa đứng
Bao ngày đắm kẻ dạ nào ngưng
Tìm mơ đợi ước vương tình những
Nếm mật nằm gai ngỡ buổi từng
Lỡ nẻo duyên hờ ai chất dựng
Nên chiều đổ nọ đếm sầu nhưng

Long Phương

Trò chuyện cùng chủ bút:

Có 0 bình luận.