Đông Đã Kề

Nhặt lá nàng đông đã thoảng kề
Ai dài nỗi nhớ bởi lòng mê
Tìm chi cánh nhạn hoài bay khỏa
Ngỡ đấy dòng thơ hẳn ngập về
Nắng nhạt sương mờ thương trải rũ
Vương tràn đắm gửi dõi buồn kê
Nhìn mây lặng lẽ trông mùa ấy
Trở gió từng cơn mộng chữ thề

Trở gió từng cơn mộng chữ thề
Như dần trỗi dậy bóng sầu kê
Còn đâu một thuở tim chờ đón
Vẫn chỉ ngàn hôm mắt hẹn về.
Tại nẻo môi hồng nên lỡ kết
Trong lần dạ đẫm để trào mê
Duyên hờ hững đến rồi đi lả
Biết ngỏ tình kia cũng lạnh kề
Long Phương

Trò chuyện cùng chủ bút:

Có 0 bình luận.