Gió Mùa Đông

Giá cả đây chiều hỡi tại đông
Cành xưa ủ rũ lại đâu hồng
Hoa tàn một nẻo còn chăng nhớ
Nụ rữa bao ngày cứ hẳn trông
Bởi cánh dầu bay vừa ngỡ lặng
Vì hương sữa thoảng mới say nồng
Thương đầy bóng nọ mơ màng nữa
Vẫn mộng yêu tràn chỉ gió không

Nghịch
Thương đầy mắt lặng rũ buồn không
Vậy mãi mùa xuân giấc chẳng hồng
Ngập trái tim gầy ngơ ngẩn vỡ
Vươn hàng cúc dại mỏi mòn trông
Từng vương dịu khỏa duyên ngầm đẫm
Những ước thầm trao dạo khởi nồng
Gót xoải chân mềm nơi cũ đọng
Mây mù cũng giọt ấp trời đông
Long Phương

Các bài họa:

Gió Hàn Đông

Sao tình lỡ trở gió hàn đông
Một góc vườn kia nữa chẳng nồng
Lá rụng trơ cành đâu khỏa vẫy
Hoa tàn nát nhụy vẫn vời trông
Nhìn mây thuở cũ thêm mùa giá
Ngỡ dạo ngày xưa ủ má hồng
Để nhắc ai hoài như đã mộng
Thương đầy mắt lặng rũ buồn không

Nghịch
Thương đầy mắt lặng rũ buồn không
Vậy mãi mùa xuân giấc chẳng hồng
Ngập trái tim gầy ngơ ngẩn vỡ
Vươn hàng cúc dại mỏi mòn trông
Từng vương dịu khỏa duyên ngầm đẫm
Những ước thầm trao dạo khởi nồng
Gót xoải chân mềm nơi cũ đọng
Mây mù cũng giọt ấp trời đông
Long Phương

Lạnh Lẽo Đông

Gcđ

Rả rích mưa phùn lạnh lẽo đông
Màu hoa bỗng nhạt cánh phai nồng
Mơ gì gác mọn buồn đang rỉ
Ước vậy tim thầm ủ vẫn trông
Chợt bóng ngây lòng qua cửa đã
Tình say mắt cũng cả mi hồng
Hương thì thuở ấy như còn đọng
Nỗi nhớ bao ngày lại thoảng không

Nghịch
Thương đầy mắt lặng rũ buồn không
Vậy mãi mùa xuân giấc chẳng hồng
Ngập trái tim gầy ngơ ngẩn vỡ
Vươn hàng cúc dại mỏi mòn trông
Từng vương dịu khỏa duyên ngầm đẫm
Những ước thầm trao dạo khởi nồng
Gót xoải chân mềm nơi cũ đọng
Mây mù cũng giọt ấp trời đông
LONG PHUONGMAI

Gió Bay Buồn

Gửi bóng ai gầy giữa lạnh đông
Tình say một thuở cứ thêm nồng
Trăng tròn đến tuổi như vừa hẹn
Ái thẳm mong ngày tựa nữa trông
Dạ chót yêu rồi tim trải đẫm
Lần thương nhớ vậy buổi vui hồng
Cho dài ước nọ hoài mơ ảo
Tại gió bay buồn vẫn chở không

Nghịch
Thương đầy mắt lặng rũ buồn không
Vậy mãi mùa xuân giấc chẳng hồng
Ngập trái tim gầy ngơ ngẩn vỡ
Vươn hàng cúc dại mỏi mòn trông
Từng vương dịu khỏa duyên ngầm đẫm
Những ước thầm trao dạo khởi nồng
Gót xoải chân mềm nơi cũ đọng
Mây mù cũng giọt ấp trời đông
HUONG TINH MUON

314. Ngập Đông

Nđt

Lá cũng vương sầu bởi ngập đông
Màn sương vẫn đọng nắng thôi nồng
Cho lòng gửi nhớ bao mùa quyện
Để mắt thương chờ những dạo trông
Lặng đắm con thuyền xa thuở cũ
Đầy mơ cánh nhạn vẫy tim hồng
Sông tình rũ chảy xuôi bờ vắng
Mãi ủ duyên buồn chốn quạnh không

Nghịch
Thương đầy mắt lặng rũ buồn không
Vậy mãi mùa xuân giấc chẳng hồng
Ngập trái tim gầy ngơ ngẩn vỡ
Vươn hàng cúc dại mỏi mòn trông
Từng vương dịu khỏa duyên ngầm đẫm
Những ước thầm trao dạo khởi nồng
Gót xoải chân mềm nơi cũ đọng
Mây mù cũng giọt ấp trời đông
HA PHUONG

Trò chuyện cùng chủ bút:

Có 0 bình luận.